2. Kim Hoa vẫn đang cố gắng chạy thật nhanh trong khi bàn tay đó cũng đã sắp đoạt được mạng của cô. Bất thình lình cô bị một bóng trắng chụp té nhào xuống đất. Quả nhiên hồ ly trắng đã hiện hình. Kim Hoa lúc này mặt cắt không còn chút máu, cô dường như không còn kiểm soát được cơ thể nữa. Ngay cả kêu lên một tiếng cô cũng không thể. Số của cô đến đây đã là tận rồi hay sao. Hồ yêu lúc này tỏ ra vô cùng cảnh giác, nó nhìn ngó xung quanh xem có ai hay không. Chắc có lẽ nó vẫn còn hơi e sợ vị đạo sỹ mà lần trước đã gặp ở nhà của Kim Hoa. Có lẽ lần này nó gặp may vì ở đây không có ai ngoài nó và Kim Hoa.
Đơn vị tài trợ
Nhãn
- Ảnh đẹp (3)
- Nhạc (4)
- Phim (16)
- Thành phố của người lạ (1)
- Tin điện ảnh (9)
- Truyện (28)
Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2012
Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012
Mùa đông ấm áp - Lost in winter
Vương Hạo "Cậu là gay à?"
Vương Hạo "Tớ sẽ giúp cậu chinh phục cô ấy"
Vương Hạo "Nếu em yêu anh thi phải..."
Gia Long "Cậu còn đùa đến bao giờ nữa!!!"
Thằng tồi - chap 22
Thằng Thanh cũng giận dữ mà nắm lấy cổ áo của chú rồi thét:
- Chưa thằng nào dám nắm cổ áo của tui mà không bầm dập. Giờ chú muốn cái gì. Đừng tưởng là chú của thằng này mà tui sợ chú nhá.
- Hai người có thôi đi ngay không? Đang làm cái gì vậy hả? – không thể ngồi yên mà nhìn hai người đó đánh nhau nên tôi mới lên tiếng – Thanh sao mày dám hỗn với chú Phương vậy? Còn chú nữa bộ cháu nói mà chú không tin à?
- Chưa thằng nào dám nắm cổ áo của tui mà không bầm dập. Giờ chú muốn cái gì. Đừng tưởng là chú của thằng này mà tui sợ chú nhá.
- Hai người có thôi đi ngay không? Đang làm cái gì vậy hả? – không thể ngồi yên mà nhìn hai người đó đánh nhau nên tôi mới lên tiếng – Thanh sao mày dám hỗn với chú Phương vậy? Còn chú nữa bộ cháu nói mà chú không tin à?
Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012
Những giấc mơ dài (p1)
Hồ ly trắng.
1.Mũi
tên lao vun vút về phía trước. Phập, mũi tên cắm thẳng vào trước ngực của một
con tiểu hồ ly trong khi miệng nó đang ngậm một nữ nhân. Con hồ ly ré lên một
tiếng đau đớn mà nhả nữ nhân đó ra. Nhanh như cắt người vừa bắn mũi tên đó lao
lên chụp nữ nhân lại. Nhẹ nhàng đáp xuống đất, để nữ nhân xuống, vị pháp xư vội
nhặt cung tên lên chuẩn bị cho tiểu hồ ly một một mũi tên khác. Nhưng có lẽ
trong lúc không để ý, con tiểu hồ ly đã biến mất tự lúc nào. Quan sát kỹ lưỡng một
hồi vẫn không thấy bóng dáng của nó đâu, vị pháp sư lúc này mới bỏ cung tên xuống.
Lúc này người nhà của nữ nhân ấy mới chạy ập đến:
-
Tiểu thư, cô có sao
không? – Một tên gia nhân sau khi đỡ nữ nhân ấy lên vừa lay thật mạnh.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)