10. Kỳ thi khó nhọc trôi qua khiến cho bao đứa đều thở phào nhẹ nhõng, chỉ có tụi tôi là mới bắt đầu lo lắng. Bởi vì sau khi thi học kỳ xong là lúc mà nhà trường tiến hành kỳ thi tuyển học sinh giỏi. Cũng vì thế mà gần như hai tháng liền tôi không về đến nhà. Chỉ có ba mẹ là lần lượt ra thăm tôi. Lần nào không quà bánh thì lại là trái cây khiến cho tôi mới nhìn thấy mấy thứ đó là phát sợ. Anh Phương cũng là một trong các ứng cử viên sáng giá của lớp lý nâng cao. Bởi vì vậy mà cả hai đang cố gắng học thật nhiều để thi cho tốt. Cũng may là tôi thích hóa, nếu không thì chắc không phải là đối thủ xứng tầm của ổng, rồi cũng bị ổng loại khỏi đội tuyển mà thôi. Đang căng thẳng hết sức vì sức ép học dồn của các môn chuyên nên tôi đâm ra đờ đẩn cả. Mặt mày cứ ngu ngu. Nhưng có lẽ tôi cũng chả biết mình như thế nếu tối thứ bảy tuần này thằng Thanh không lên chơi.
Đơn vị tài trợ
Nhãn
- Ảnh đẹp (3)
- Nhạc (4)
- Phim (16)
- Thành phố của người lạ (1)
- Tin điện ảnh (9)
- Truyện (28)
Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2011
Thằng tồi - cháp 9
9. Thằng Thanh nói đến đây thì dừng lại như để trêu gan tôi. Dẫu biết là biết vậy nhưng tôi vẫn nhảy vào :
• Rồi mày thấy gì? Tự dưng đang kể giữa chừng rồi ngưng lại là sao.
• Vậy mà đứa nào mới hứa với tao là không chen ngang nữa hả.
• Cũng tại mày không chịu kể tiếp chứ bộ.
Lúc này nó mới giả vờ tằng hắng mấy cái ra vẻ ta đây là người lớn không thèm chấp dứt mấy đứa con nít như tôi. Nó tiếp tục kể :
« Lúc Thanh vừa tới bãi đổ rác thì thấy hai thằng Sơn và Nhật Sinh đã đứng đó đợi sẵn. Dường như hai đứa này cũng biết được mục đích đến đây của Thanh, thằng Sơn bèn cười khẩy một cái rồi nói :
• Thanh mày làm gì ở đây vậy ?
• Câu này phải để tao hỏi hai đứa mày mới đúng.
Thằng Nhật Sinh chúa ghét cái kiểu bóng gió, nữa đậy nữa hở của hai đứa kia nên nói luôn :
• Hai đứa mày khỏi phải đóng kịch với nhau nữa. Mày muốn tìm cái cặp cho thằng Đức đúng không Thanh. Mày bị con Tú đẹt mắng té tát nên bị chạm mạch à. Bộ mày quên vì ai mà mày bị mắng xối sả như thế !
• Tao không có ngốc đâu nhá. Mày mới là đứa quên đó. Từ lúc bắt đầu chuyện này tới giờ tao thấy thằng Đức chả có làm gì tụi bây hết. Chỉ có tụi bây chọc ghẹo nó thôi. Với lại tại tụi mày làm trò bẩn nên tao mới bị con Tú mắng như vậy.
Thằng Nhật Sinh tức tối nắm lấy cổ áo tôi mà quát :
Thứ Sáu, 6 tháng 5, 2011
Queer As Folk (US)
Queer As Folk là Tv Show series của Mỹ, (thường được gọi là Queer as Folk US, để phân biệt với phiên bản gốc của Anh, Queer as Folk UK) gồm 5 season, được sản xuất từ năm 2000 đến 2005. Queer as Folk được ca ngợi như bộ phim đầu tiên mô tả chân thật nhất cộng đồng gay, nó không chỉ mang đến những góc khuất chưa từng được biết, mà còn khiến mọi người shock vì sự thực mà những người làm phim đã hết mình thể hiện. Sex, thuốc lắc, tiệc tùng, nghiện ngập, sự kỳ thị, sự phân biệt đối xử với gay, sự tẩy chay của xã hội, những vụ hành hung, cả những khó khăn trong cuộc sống của họ để tìm được chỗ đứng của mình trong cuộc sống và tìm được tình yêu đích thực, tất cả đều được thể hiện không một chút che đậy.
Thứ Năm, 5 tháng 5, 2011
Thứ Tư, 4 tháng 5, 2011
Thằng tồi - cháp 8
8. Con Linh vừa mới được đỡ dậy đã la ý ới, đồ con gái mất nết. Chưa gì đã la như chết cha chết chú. Chả hiểu sao lúc đó tôi lại có những cái suy nghĩ kỳ cục như thế. Chắc có lẽ tôi vẫn còn ghét nó vì cái vụ tỏ tình hồi năm lớp bảy. Con gái như thế chỉ có đáng cột bị vứt trôi sông. Đúng là tôi ác cảm dữ dội với con Linh. Hay tại vì thằng Thanh thích con nhỏ đó nên tôi mới ghét nhỏ đó như vậy. Thế nhưng con nhỏ Linh hình như chẳng muốn tôi bớt ghét nó đi một cút nào. Mặc kệ sự hiện diện của tôi và anh Phương – hai kẻ tốt bụng đã chạy đến đỡ hai đứa chúng nó – con nhỏ cong cớm lên, bĩu môi mà mắng thằng Thanh:
• Anh đi đứng cái kiểu gì đó hả. Có biết đi xe đạp không? Anh có biết là được chở tui là niềm ao ước của bao người mà còn chưa được, chứ nói gì đến làm tui té như vầy.
• Anh… anh xin lỗi mà, lần sau anh sẽ chạy xe cẩn thận.
Nghe tụi nó xưng anh xưng em mà tôi muốn rụng hết ra lông tay. Lần đầu tiên tôi mới thấy một con nhỏ đanh đá và ngang ngược đến chừng đó. Bỏ mặc sự dòm ngó của bà con thiên hạ và hai thằng đực rựa đang dòm chằm chặp vào hai đứa nó, con nhỏ tiếp tục chì chiết:
Thằng tồi - cháp 7
7. Không hiểu tại sao tự dưng tôi lại cầm dù chạy đến phía thằng nhóc đang đứng. Nhìn nó ướt nhẹp tự dưng thấy tội nghiệp làm sao. Thằng nhóc cũng khá ngỡ ngàng khi có một người lạ mang dù đến che cho nó. Nhưng vốn là một người lịch sự, nó gật đầu cảm ơn rồi nép vào trong chiếc dù. Trong suốt đoạn đường đi vào trong nhà, tôi và nhóc chẳng nói câu nào với nhau. Có lẽ vì lạ, cũng có lẽ vì quá lạnh nên cả hai chỉ muốn chui vào nhà nhanh nhanh.
Tôi cứ ngỡ là thằng nhóc sẽ không dám vô nhà với tôi, hay ít nhất cũng tỏ ra ngại ngùng, nhưng mọi chuyện lại hoàn toàn ngược lại. Nó bước vào và cởi đôi giày ướt nhẹp ra để vào góc để giày dép. Cái góc mà bao lần tôi phải nhắc anh Phương phải dời chỗ khác vì nó khá khó thấy do bị che khuất bới cái xích đu và chậu hoa thần tài thật lớn. Có lẽ như thế vẫn còn chưa đủ, thằng nhóc gật đầu với tôi một cái, nói gì đó với cái giọng lí nhí rồi bước thẳng vô phòng anh Phương. Một hồi sau nó đi ra với chiếc áo ca rô tím và chiếc quần cùi trắng. Nhìn nó lúc này thật sự rất kute. Nếu không phải vì chưa hết ngạc nhiên trước những hành động hết sức tự nhiên của nó thì tôi đã há miệng ra mà khen nó rồi. Mà không hiểu sao thằng nhóc kiếm đâu cái áo vừa vặn với thân hình nó như vậy. Vì nếu so với anh Phương thì thân hình thằng nhóc nhỏ hơn khá nhiều. Việc thằng nhóc ăn mặc như vậy càng làm tôn thêm cái làn da trắng sữa của nó. Công nhận càng nhìn càng thấy nó đẹp hơn. Như bắt gặp cái nhìn của tôi, đang lau mớ tóc ướt, nó nhoẻn miệng lên cười. Tự dưng lúc đó tôi nghĩ rằng ngày xưa Điêu Thuyền có đẹp thì cũng đến thế mà thôi (Chả là lúc này tôi đang bị mê mẫm bởi bộ phim này).
Định bắt chuyện với thằng nhóc thì anh Phương đi chợ về. Thấy nó, ổng cũng mỉm cười một cái rồi đi thẳng xuống bếp bỏ đống đồ vừa mua được. Rồi ổng đi lên phòng khách, nơi tôi và thằng nhóc đang đứng nhìn về nhà bếp :
Thứ Ba, 3 tháng 5, 2011
Thằng tồi - cháp 6
6. Nếu chỉ là một thằng nhóc bình thường thì tôi chả phải đơ người như thế. Một thằng nhóc theo tôi là rất đẹp. Cái đẹp của nó phải dùng ba từ để miêu tả: không phù hợp. Chắc hẳn là bạn sẽ thấy thật khó hiểu khi có người dùng những từ đó để miêu tả về cái đẹp. Nhưng nếu khi gặp một đứa con trai với thân hình mảnh khảnh, mắt to, da trắng với một gương mặt hết sức baby thì bạn sẽ nghĩ như thế nào. Thật sự thấy sốc đấy chứ. Chắc hẳn nếu là con gái bạn sẽ nghĩ tại sao ông trời lại bất công như vậy khi để tất cả những điều bạn ao ước trên khuôn mặt của một thằng con trai. Còn lũ con trai nghĩ sao nhỉ, đứa con gái này chắc là thích phong cách tomboy. Bởi tụi nó không thể nào chấp nhận đứa con trai nào lại như thế, hoặc nếu có thì chỉ là bê đê mà thôi. Còn tôi, chỉ có một từ: thích. Nó có vẻ đẹp của sự nhẹ nhàng nhưng không nhàm chán. Cái gì đó lôi cuốn nhưng không khêu gợi. Những nét của thằng nhóc này quả là làm người khác xao xuyến (cái này thì chỉ có sau này tôi mới kiểm định được thôi, chứ bây giờ thì nói cho đúng là mình tôi xao xuyến). Mà bộ dạng của nhóc cũng rất dễ thương. Từ cách nó lấy đồ đến cái nụ cười của nó, tất cả đều khiến người ta phải nhìn, để rồi phải thốt lên: sao nó không là con gái.
Mãi ngắm thằng nhóc, chú tôi đã mua hàng xong từ đời nào. Thấy tôi đang ngơ ngác như thằng hai lúa mới lên sài gòn, ổng hươ hươ cái tay trước mặt tôi rồi bảo:
• Mày bị con nào hút hồn rồi hay sao mà đứng như trời trồng vậy Bột! Nè, có nghe chú nói cái gì không hả?
Thằng tồi - cháp 5
5. Mấy hôm nay bận bịu công tác chuyển nhà nên mãi chẳng có cơ hội gặp thằng Thanh. À mà quên chưa thông báo, tôi đi ở trọ. Chả là cái trường tôi học ở khá xa so với ngôi nhà thân yêu của tôi. Nên để tiện lợi cho việc học hành và đi lại, ba tôi quyết định cho tôi đi ở trọ. Nói ở trọ cho sang vậy thôi chứ thật ra tôi đi ở nhà nhà chú họ - mà cái quan hệ họ hàng này nó gần tới mức mà bom nguyên tử có nổ cũng chả ảnh hưởng gì. Rồi chú họ của tôi, cái con người già cõi tới mức chỉ lớn hơn tui có một tuổi và thêm nữa là lại học cùng lớp với tôi. Cái chuyện tại sao nếu mà kể ra thì khá là dài dòng nên ta đành khất lại để khi nào rảnh rỗi ngồi xuống uống miếng nước, ăn miếng bánh rồi bắt đầu câu chuyện.
Lần này thì lại trở về cái nếp thường ngày, nghĩa là nó qua nhà tôi rủ tôi vào vườn nhà nó nói chuyện. Cái thằng này đúng là đã thay đổi nhiều thật. Giờ để ý thấy nó cao nhanh quá. Mới hồi hè chỉ cao hơn mình một chút mà giờ mình mới đứng tới tai nó. Hai tuần quân sự đã giúp nó củng cố thêm cái làn da rám nắng – càng nhìn càng thấy nó đúng là hình mẫu lý tưởng của đàn ông. Gặp tôi, nó mừng ra mặt. Chắc là nó cũng nhớ tôi nhiều như tôi nhớ nó nên nó mới vui như vậy. Tự nhiên mới nghĩ tới đó, tui bỗng nhiên thấy tim mình sổ lô tô lúc nào chả biết. Cái thằng, sao mà hay cười như vậy. Mà lần nào cũng cười đẹp như là trăng rằm tháng tám ấy. Ngất ngây một hồi, tôi bị nó đập một phát mới tỉnh lại nghe nó nói gì. Thì cũng chỉ là hỏi thăm tình hình sức khỏe, rồi chỗ ở mới với việc học hành. Dù việc nó quan tâm mình không có gì là lạ nhưng tôi vui lắm. Kể lia kể lịa cho nó nghe. Như ai ngờ lần này tôi ăn dưa bở hơi bị nhiều. Nghe được một hồi, nó mới bắt đầu cho tôi biết cái lý do nó mừng rõ như vậy:
Thứ Hai, 2 tháng 5, 2011
[G-FR]Just une question d’amour - Just a question of love (2000)
Đạo diễn: Christian Faure
Diễn viên: Cyrille Thouvenin, Stéphan Guérin-Tillié, Eva Darlan, Danièle Denie, Idwig Stephane
Kịch bản: Christian Faure, Annick Larboulette
Thể loại: Phim Gay - Causian
Quốc gia: Pháp
Năm sản xuất: 2000
Thời lượng: 88 min
Dung lượng: 680MB
Phụ đề: Tiếng Việt
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)