24. Tao giật thót cả mình khi nghe thằng Thanh nói vậy. Trời không nhẽ những tính toán hết sức chu toàn của tao bị một thằng mặt cho tai heo như nó phát hiện ra sao. Mấy con nhỏ kia mặt cũng tái mét khi nghe thằng Thanh nói vậy. Con Liên ngồi dưới như muốn bật dậy khi thấy thằng Thanh bước gần tới cái thùng. Miệng nhỏ lắp bắp :

- Làm … gì… gì… có… có chứ !

Hành động ngu ngốc của nhỏ càng tố cáo là cái thùng phiếu có gian trá, càng củng cố thêm cho cái lập luận của thằng Thanh. Thằng Thanh cười mỉm chi bước lên bục giảng, tiến về phía cái bàn giáo viên – nơi để cái thùng phiếu. Nó thình nắm lấy tay nhỏ Thanh Phương một cái, tao dám chắc tim nhỏ sẽ rớt ra ngoài nếu nó không có mấy lớp áo bọc lại. Thằng Thanh nhìn trừng trừng mặt nhỏ Phương, rồi nó lặng lẽ cầm cái thùng phiếu xốc ngược xuống. Nó lắc lắc cái thùng đến khi không còn cái gì rớt xuống nữa rồi mới thọc tay vô thùng mà mò mẫm. Mò một hồi không có cái gì nó chuyển sang thọc đầu vào nhìn trong cái thùng phiếu. Có lẽ nó chả thấy gì hết nên mới chịu nhặt tấm phiếu cuối cùng còn sót lại lên. Cả bọn tao ai nấy cũng đều thở phào nhẹ nhõng khi cái trò này không bị phát hiện. Không đợi nó mở ra tấm phiếu, tao đã giật lấy và đọc oanh oanh lên trước cả lớp :

- Dấu tick !